Bà chẳng hoàn toàn chút nào.nếu không phải, như hồi còn hàn vi, để đi lang thang trong kinh đô, vơ vẩn dạo chơi trong những con đường mà các vị Hoàng đế chỉ được nghe tả trong sách.Tôi la lên: "Thế thì tại sao ông chỉ nói chuyện đến tàu cho cháu nghe?".Và chị xứng đáng thiệt.Những bực vĩ nhân không phí thì giờ tự đắc, khoe những thành công của mình.Chẳng thà nhường lối cho một con chó còn hơn là tranh nhau với nó để nó cắn cho.Trong khi cậu học trò đọc bài ngụ ngôn đó tại một nơi rất xa làng cậu ở, thì tại tỉnh Boston mà hồi đó tôi không có hy vọng gì đi tới được, xảy ra một chuyện chứng minh chân lý dạy trong bài ấy.Nếu ông không làm như vậy thì người ta sẽ mời ông ra và như vậy là đáng lắm.Mới rồi, làm xong một công việc gấp, tôi gởi ông ấy coi.Một bà bạn tôi ở Nữu Ước, bà Gent, mướn một người ở gái và hẹn chị ta thứ hai sau lại bắt đầu làm việc.