Bạn muốn trở thành người như thế nào, một người luôn dậm chân tại chỗ - tức là ngày càng giảm sút so với thời đại hay là một con người có thể tiếp cận những công việc đang ngày càng được xem trọng trong xã hội? Một người cứ lặp đi lặp lại một câu chuyện cùng với từng ấy nhân vật hay một người có hàng loạt những lựa chọn nhờ vào khả năng tưởng tưởng đến vô hạn? Một người không thể nhớ một câu chuyện sau 10 phút, hay một người có thể mang câu chuyện ấy theo suốt đời? Bạn muốn là người nào hơn, một người luôn dùng thời gian rảnh của mình ngồi trước ti vi, phim ảnh, tán gẫu - ngày nào cũng như ngày nấy hay một người biết dùng thời gian rảnh của mình cho việc trau dồi kiến thức, học hỏi và đọc sách?Rồi bạn sẽ thấy thoải mái hơn, từ đó bạn có thể tìm thấy nguyên do của nỗi buồn và sẽ biết cách thay đổi, hoá giải nó.Ngoại trừ những cuộc tranh luận về chuyên môn nhằm mục đích phân tích, góp ý - thì hầu hết các lần tranh cãi đều dẫn đến một kết quả chẳng lấy gì làm vui vẻ - ngay cả khi bạn đúng, bạn cũng chẳng đạt được gì ngoài việc trở nên đối nghịch với người đối diện.Không nên phớt lờ những gì khiến bạn phiền muộn, nhưng cũng đừng quá tập trung vào nó mà bỏ qua những điều lý thú khác.Nếu không biết trước đường đời sẽ ra sao, nhưng bạn cũng đã từng có những giây phút hạnh phúc, vậy hãy cứ nghĩ đến các khoảng khắc tuyệt vời đó.Thông điệp này ngày càng được nhiều nhà cố vấn kinh doanh lưu ý, họ nhận ra rằng khi được cười thoải mái nhân viên sẽ làm việc tích cực hơn.Sức khoẻ của họ ngày càng được cải thiện và công việc, học tập của mọi người cùng tốt hơn.Nếu thành công, điều đó làm cho bạn hưng phấn và là động lực bước tiếp.Thử liên hệ với cuộc sống của mỗi chúng ta, dẫu rằng không thể "về hưu" trong cuộc sống riêng của mình, nhưng chúng ta vẫn nên tin là mình còn có ích.Nghe có vẻ mâu thuẫn nhỉ? Ông giải thích với các sinh viên của mình rằng các "nhà khoa học" nhìn nhận thế giới theo một cách rất có trật tự, khuôn khổ.