Bật dậy ngay là tỉnh thôi.Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không.Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi.Chuyển sang máy mát xa.Tôi sẽ kiếm tiền, nhiều tiền.Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe.Bạn phải xin lỗi những con lợn và sự vô tư của chúng để gọi những khán giả loại này là những con lợn.Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.Năm trăm đồng hay năm trăm nghìn ạ? Năm trăm đồng.
