Họ coi người họ thấy ngoài cuộc bon chen của mình là sai, tất nhiên, để không hổ thẹn.Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ.Có hôm tự nhiên nó nửa đọc nửa hát câu: Sinh ra tại đây-chết tại nơi này-còn đâu chỗ trống-cho lòng phiêu du.Đều ngập trong nước mắt nhân gian.Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt.Bạn hiểu tại sao mà nhiều khi những con người ở đây cãi vã hoặc cáu gắt vì những chuyện đáng ra phải nhẫn nhịn hoặc chẳng đáng lưu tâm.Mình được khóc cho mình.Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng.Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật.Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu.
