Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi.Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ.Sống là gì nếu không biết chịu đựng nhau.Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi.Việc lựa chọn lăng xê và cộng tác làm ăn với tôi sẽ đem lại cho họ không ít màu mỡ sau này.Trong cuộc đời đầy bất công vì sự nhu nhược này.Mà tôi nghĩ chính ông đang làm mất thời gian đấy.Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn.Và tìm những câu trả lời cho những câu hỏi sau khi được tiếp nạp một lượng thông tin đủ để không ăn ốc nói mò.Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng.