Vào buổi trưa, Godoso tiết lộ với ông, người buôn nô lệ đó không lưu lại ở đây quá hai đêm.- Nhưng chúng ta không biết cách người khác làm ra vàng như thế nào để bắt chước làm theo? – Kobbi thắc mắc hỏi.- Cuộc sống đem lại nhiều thú vị cho con người.Để được một ngôi nhà khang trang, một cuộc sống ấm no, thì ta không thể không làm việc.Ông ấy bảo sẽ đến Phoenici, ở cách đây rất xa để mua những đồ trang sức quý hiếm, sau đó đem về bán lại với giá cao hơn.Mặc dù vậy, mỗi năm của cải của ông vẫn không ngừng gia tăng khiến Arkad ngày càng giàu có hơn.Đây cũng là câu hỏi mà cháu vừa mới hỏi ta, đúng không? Ông trả lời như tất cả những gì mà Megiddo đã nói với ông trước đó và hãnh diện đưa cho ông Arad Gula xem cái túi tiền nặng trĩu luôn ở bên thắt lưng, đồng thời giải thích rằng ông đang dành dụm tiền để chuộc lại sự tự do của mình.Rồi đến đời cháu của chúng ta nữa … Tất cả chúng phải cam chịu cuộc sống nghèo khó ngay giữa những kho vàng của thành Babylon này ư? Chẳng lẽ chúng ta cam tâm để con cháu của mình sống bằng những bữa ăn chỉ có sữa chua và các thức ăn tồi tàn hay sao?- Sao cậu lại nói như vậy, Tarkad! – Dabasir cao giọng.- Hoàn toàn không, ngược lại bà ấy luôn khoe khoang với mọi người rằng, sau này con trai bà ta sẽ trở thành một thương gia giàu có và đầy quyền thế ở Babylon.
