Vậy khi bạn khởi sự dùng tất cả thì giờ của bạn thì ít nhất bạn cũng nhớ rằng bạn chỉ được dùng thì giờ của mình thôi chứ không phải thì giờ của người khác.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Ý muốn đó có nhiều tên.Tới nơi ông thường phải đợi xe.Hễ chưa gắng lắm cái gì để thoả mãn ý muốn đó thì lòng ta chưa yên.Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.Muốn xiết chặt ngay vấn đề tiêu dùng thì giờ, tôi lựa trường hợp một cá nhân nào đó để xét.Người ta có thể 8 giờ dắt chó đi chơi mà suốt thời giờ nói là để dạo mát óc cứ phải suy nghĩ về việc 9 giờ 15 phải đọc sách, phải về sao cho khỏi trễ như vậy còn hứng thú gì nữa?