Từ đó, tôi phát đau lưng.Tôi luôn luôn lẩm bẩm: "Nếu một trong hai sợi dây đó tuột hay đứt.Không bao giờ tôi lo lắng về tương lai vì tôi hiểu không một ai có thể tưởng tượng tương lai sẽ ra sao được.Đó là ý riêng của tôi chăng?.Tôi không bao giờ quên đêm đó, cách đây ít năm, khi ông Marcon J.Mấy năm nay đã có nhiều trại cắm ở chỗ này.Rồi tôi giao du, với bạn bè, xin nhập một hội nhỏ.Tôi xin Ngài cho tôi nuôi nổi vợ con tôi.Thực rõ ràng như mực đen trên giấy trắng.Nếu không sẽ mau quên lắm.