(56) Tâm thức đồng nhất: Đó là phút igây khi trong ta không có sự phản biệt ta với người.Gốc rễ của những kinh nghiệm này chính là những thói quan trong cách bạn phản ứng và cư xử rất thông thường của bản ngã ở trong bạn: Đó chính là nhu yếu giành phần đúng (57) trong chuyện tranh cãi và dĩ nhiên cho ngưòi kia là sai; đó là thái độ đồng hoá mình với những quan điểm, những vị thế trong cách suy nghĩ của mình.Cả hai thái cực này đều che mờ một sự thực là: an nhiên tự tại, là một thứ bạn không thể thâu tóm hoặc đánh mất được (45).Thiên nhiên có thể mang lại cho bạn sự tĩnh lặng.“Tôi cảm thấy nhàm chán quá!”.Ngôn từ lúc đó chỉ còn là thứ yếu.Một sự giải thoát của Tâm ra khỏi sự giới hạn tù túng của hình tướng.Hãy để cho nhận thức của bạn đậu lên trên vật thể đó – như một cánh bướm.Chúng rất dễ đi lạc vào những toan tính, dự án, suy tư ở trong đầu – đánh mất mình trong mê hồn trận của những vấn đề rắc rối do chính mình tạo ra.Nhưng khi loại hiểu biết bề ngoài này trở thành phương thức chính trong khi giao tiếp thì không những nó sẽ trở nên một cái gì đó rất giới hạn, mà có khi còn trở nên nguy hại cho mối quan hệ của bạn nữa.
