y không đáng được tiếp tế thời gian, phải khoá công tơ lại cắt thời gian của y đi".Nhưng bạn đừng thất vọng.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt.Ta coi hát, đương tươi cười thì giữa hai màn, bóng ma đó đưa ngón tay trỏ chỉ còn xương với da, ra hiệu cho ta và ta mất vui ngay.Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không.Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.Nếu tập đó gây cho bạn ý thích đó thì tôi khuyên bạn mới bắt đầu hãy làm quen với thể loại tự sự đã.Nếu tuổi xuân của bạn còn dồi dào, năng lực còn thừa thãi mà lại hăng hái muốn gắng sức, thì tôi không do dự gì mà khuyên bạn: "Cứ làm đi, hết ngày này qua ngày khác đừng nghỉ ngày nào".Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!
