Tôi tự hỏi tôi đang khóc vì thương tôi, vì đau đớn hay vì họ.Trông cậu buồn cười quá.Là dông dài, là ngắn ngủi.Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung.Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh.Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé.Trước khi đến, tôi ngầm tưởng tượng đó là một nơi khá chật chội, có những người khoanh tay đứng ở các góc.Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo.Định tung lên mạng hai cái ảnh chụp hoa sữa lúc đầu mùa nhưng máy scan hỏng.Giờ ta muốn nghỉ một lúc.
