Chồng tôi, anh Joe, và tôi đã có một “lễ biểu dương” đáng nh sau khi chúng tôi xay dựng thành công một chặng ở Bear Valley, Caliornia.Não phải của bạn có xu hướng xao lãng trong suốt các cuộc họp, bài giảng, thường xuyên mơ tưởng và nhìn ra xa khi cần phải tập trung.Song điều gì ngăn cản bạn thực hiện những việc đó? Nhiều khi, đó chính là sự sợ hãi: sợ thất bại, sợ bị từ chối, sợ bị bước ra khỏi phạm vi an toàn để vào một vùng mới đầy nguy cơ thách thức.Những người khác thích ghi chép dưới các hình thức khác nhau trong khi nghe giảng hoặc nghe bài phát biểu, sau đó mới lập bản đồ tư duy.Trên bầu trời xanh, mây trắng lững lờ trôi…”.Chúng lang thang trên những ngọn núi và vùng đèo yên ngựa trên từng toán, và vài số toán đã chấp nhận sự hiện diện của tôi gần như một thành viên.Đối với học viên như bạn, điều này có nghĩa là bạn có khả năng cảm nhận cảm giác ấm áp thoải mái, cảm giác hạnh phúc khi mọi năng lượng của bạn được chuyển thành những giải pháp thành công.Trong suốt những năm SuperCamp họat động (dưới sự hướng dẫn của tôi và chồng tôi, anh Joe Chapon), chúng tôi đã được nghe những câu nói của các bậc phụ huynh đại thể như: “Giá như có cơ hội đến học ở SuperCamp khi mình còn bé, thì chắc chắn SuperCamp sẽ giúp mình rất nhiều trong cuộc sống ngày hôm nay”.Bạn có thể làm được điều đó không? Tôi tin là không thể.Hầu hết chúng ta đều nhớ rất tốt khi chúng ta ghi lại các sự kiện.
