Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.Chúng ta ngỡ hành động theo lý trí, trong thực tế lại hành động theo tình cảm nhiều hơn.Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Tôi biết rõ sự khó khăn, tôi biết rằng nếu thất bại trong công việc đó thì kết quả có thể tai hại, nên tôi khẩn khoản khuyên bạn mới đầu nên làm ít thôi.Nếu tuổi xuân của bạn còn dồi dào, năng lực còn thừa thãi mà lại hăng hái muốn gắng sức, thì tôi không do dự gì mà khuyên bạn: "Cứ làm đi, hết ngày này qua ngày khác đừng nghỉ ngày nào".Nỗi nguy cuối cùng và lớn nhất là nỗi nguy tôi đã chỉ ở một chương trên: bị thất bại từ lúc đầu.mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.