Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.Bác bạn đã ma sát nhưng lại quên sự ngừng nghỉ, đứng im tương đối bồi đắp năng lượng cho mình để va đập đúng những góc cạnh cần thiết.Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe.Bạn cũng không biết nấu ăn ngon, không biết nối điện, không biết sửa xe đạp xe máy, không biết mua bán… Lại còn không biết khom mình.Dù không bao giờ có tận cùng.Nhưng rồi sẽ được nhiều người yêu quí.Mới đó mà tôi đã định chơi trò đấu giá.Dường mọi người đều liên hệ với nhau bằng những sợi dây tình cảm vô hình.Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run.
