Sau bữa cơm, ông Eastman dắt khách đi xem ghế.Nó vô cùng hiệu nghiệm.Nếu ngồi lâu quá năm phút thì đừng có hy vọng gì thành công hết.Khi tôi còn nhỏ, nhà tôi là bạn thiết của tôi, dắt dẫn tôi trên con đường chính.Vậy ngày mai, nếu ta muốn cho ai làm một việc gì, ta hãy thong thả suy nghĩ và tự hỏi: Làm sao dẫn dụ cho ông ấy muốn làm việc mình cầu ông ấy được? Như vậy khỏi phải chạy lại nhà người ta để rồi chỉ nói về dự định của mình, ý muốn của mình mà luống công vô ích.Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó.Khi đó tôi đã quảng cáo, in vé, bán vé, xếp dọn đâu vào đó rồi.Ông Gaw không đòi mà được.Một cuộc bàn cãi hăng hái nổi lên vì ông hội trưởng thay lời cho tôi, cho nên ông bênh vực hàng của tôi.Một cuộc đời ngày ngày cân thư, bán cò, biên chép như vậy tất nhiên không thú gì hết.
