Nghĩ đến một viễn cảnh xin lỗi và trả góp.Thích làm cả cái mình không thích.Rồi từ ngày vợ ốm, nhà văn phải dùng hết số tiền dự định cho cuộc đổi đời.Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.Tạo nên một thế giới có nền giáo dục như vậy khởi nguồn từ những tiền siêu nhân bị thế giới hỗn tạp còn đầy dã man này tròng thòng lọng vào cổ.Nhưng lại ý nói về sự bỏ học để theo con đường mình chọn của tôi.Tôi đang viết với tư cách một thiên tài.Mà lại nghĩ về con người.Đơn giản bởi đời sống vốn dĩ đã quá tàn nhẫn.Biết chỉ để biết mà thôi.
