Tôi tự hỏi tôi đang khóc vì thương tôi, vì đau đớn hay vì họ.Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe.Đến chỗ học không phải để học.Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng.Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ.Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân…Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật.Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông.Vấn đề là hắn chưa tìm được những người dẫn đường có thể tin cậy.