"Khi đến Mĩ:thứ nhất tôi không biết tiếng Anh .Không việc làm, không tiền bạc.Đối thủ của tôi là một nữ sinh.Krisana đề nghị giúp ông làm công việc của người quản lý.Sau đó,ông bán sản phẩm thủ công rồi làm thư kí cho văn phòng huyện trước khi theo khóa học y tại Đại học mang tên Vua Edward 7 ở Singapore ."Chúng tôi trở thành mọt công ty không thể cạnh tranh vì chúng tôi không cam chịu thất bại.Họ cũng sợ mấ sự an toàn và sợ rằng minh không thể tìm được một công việc khác tương tự với lương bổng tương tự.Ngày nay,thật khó sống nếu không có một sản phẩm Nhật nào trong nhà mình.Cha ông bị mù và mẹ ông bị tâm thần.Vả lại, đọc quyển sách, tôi có mất mát gì đâu.
