Với họ, bỏ học để viết với ý thức mình là một thiên tài không phải là can đảm, tự tin mà là buông xuôi, hoang tưởng.Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện.Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?.Phim chưa hết thì vợ gã đón con về.Giờ nó ở tầng ba, đầu giường bác trai.Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa.Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe.Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía.
