Ông hầm hầm hỏi tôi sao lại làm như vầy, như vầy."Như vậy, rốt cuộc Nã Phá Luân có ngoại tình thiệt và ông luôn luôn lén lút ra khỏi cung, đội chiếc nón nỉ kéo sụp xuống che mắt, có độc một người hầu cận theo sau, để đi tới nơi hẹn hò với một giai nhân.Sau bữa cơm, ông Eastman dắt khách đi xem ghế.Riêng phần tôi, tôi đã có lần để ra hai năm trời để viết một cuốn sách về sự hùng biện, vậy mà tôi vẫn phải thỉnh thoảng coi lại cuốn đó để khỏi quên những điều chính tôi đã viết ra.Mới rồi, tôi đi nghỉ cuối tuần với ông bà Thomas.Không ai mời tôi mua hết mà tự ý tôi, tôi ngỏ ý mua về dùng trong nhà thương của tôi".Tại nước nhuộm như vậy".Khi Roosevelt phải tiếp một người khách, thì cả buổi tối hôm trước ông nghiên cứu vấn đề mà ông biết khách ưa nói tới hơn hết.Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D.Nhiều năm trước, một khách hàng giận dữ bước vào văn phòng ông J.
