Xin bạn ra mặt đi, để tôi tin chắc đã có người như bạn mà từ trước tôi chưa được gặp.Bạn có thể học những điều căn bản để hiểu âm nhạc.Không có gì so sánh với nó được.Nếu một người làm cho hai phần ba đời sống của mình tuỳ thuộc một phần ba còn lại, mà trong một phần ba này lại uể oải làm việc, thì làm sao hy vọng sống một cách đầy đủ được?Lúc đó bạn có thể đọc báo được.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Bạn kêu lên: "Sao? Ông có ý dạy tôi sống 24 giờ một ngày nghĩa là 168 giờ một tuần mà ông chỉ tính có 7 giờ rưỡi thôi ư? Ông hy vọng làm được một phép mầu với số giờ đó ư?".Nếu bạn tưởng rằng cứ lấy giấy bút lập một thời dụng biểu tài tình là đạt được lý tưởng, thì thà bỏ phất hy vọng đó đi còn hơn.Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.
