Đây mới là đoạn lạ lùng của cây chuyện.Tôi đã nghe họ chỉ trích 19 năm rồi.Xét cho kỹ, nghệ thuật nào chỉ để tự mô tả hết.Cả những vấn vương trên ngai vàng cũng cần phải biết tự chủ mới theo được đúng.Biết tính bà nóng như lửa, y sĩ ngại không cho bà hay quyết định ấy, sợ sẽ làm bà phát chứng động kinh.Tôi còn giữ một bức thư của bà Edith Alberd ở Mount Airy, thư viết: "Hồi nhỏ, tôi rất dễ cảm xúc và nhút nhát.Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày.Miệng tôi khô, chân tôi quỵ, tim tôi đập thình thình.Vậy chúng ta nên nhớ quy tắc thứ bảy này:Nhưng rồi sao nữa?" Rồi thì chắc chắn là mình phải đi kiếm việc làm.
