Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp.Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được.Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen.Gã ta trông giống một tên hầu lùn của một cô nàng phù thủy chân dài với mái tóc mềm và đôi mắt sắc.Bác là bác rất không hài lòng.Cho một quả bom, một vụ ám sát hay chơi những đòn tâm lí khiến hắn phát điên.Như một dòng suối đang chảy, ngủ quên, rồi lại bị đánh thức, chảy tiếp.Chứ không phải hắn leo lên giời.Và cô bạn ấy phá lên cười.Cớ gì mà không dám nói.