Tôi lại nhờ bà chỉ bảo tôi vài điều.Tôi chắc chắn vậy, không ngờ vực gì nữa.Ông Straub, theo học lớp giảng của chúng tôi, kể chuyện: "Tôi viết thư cho người chủ nhà, báo trước rằng hết hạn trong giao kèo, tôi sẽ dọn đi nơi khác.Khi chúng tôi tới Paris, lúc ấy ông có mặt tại đó, ông tiếp đón chúng tôi và tự lái xe đưa chúng tôi đi coi châu thành nữa.Tôi cũng biết đó là một sự khó khăn.Đó, cách cư xử của bà Eugénie đem tới kết quả như vậy đó.Kẻ làm quấy oán trách đủ mọi người, mà chẳng bao giờ oán trách mình cả.Sau này người đó có hiểu rằng câu trả lời "không" đó là vô lý, cũng mặc! Người đó không thể đổi ý được, vì lòng tự ái của họ.Bạn đọc một lần mỗi chương để hiểu đại cương.Ngày nào cũng như vậy.