Sau đó, hãy tập trung chú ý sâu hơn nữa vào cảm nhận ấy.Cái không – không gian – chính là biểu hiện của cõi Bất thị hiện dưới dạng một hiện tượng hiển thị ra ngoài trong cái thế giới cảm nhận được bằng các giác quan này.Vì vậy con đường đi đến đóchính là con đường thông qua cơ thể nội tại.Nếu có, điều đó có nghĩa là bạn không biết tha thứ, không biết khoan dung.Bạn cũng đang để ý phơn phớt đến cảnh vật chung quanh, đến những người khác, và vân vân.Thực ra, nó bảo rằng bạn cần phải có thời gian – rằng bạn cần phải tìm kiếm, chọn lựa, hành động, thành đạt, sở đắc, sở thành, hay hiểu biết điều gì đó rồi mới có thể tự do hay toàn vẹn.Chắc hẳn tình thương cũng là một trong số những cánh cổng ấy?Nó chính là đau khổ thuần túy, đau khổ trong quá khứ – và nó không phải là bạn.Không lấy gì làm ngạc nhiên rằng lý thuyết gần đây nhất cho rằng không gian không phải là hoàn toàn trống rỗng, rằng nó tràn đầy một chất nào đó.Chúng không thể tồn tại được trong thực tại của cái Bây giờ.