Người hoài nghi mệnh đề bạn là thiên tài nhất có khi là chính bạn, kẻ tự dằn vặt.Nàng bảo: Anh ăn hộp cơm kia đi.Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn.Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ.Thế mà một hôm bạn dám tưởng tượng ngồi bên cô ấy, nói: Cho anh cầm tay nhé.Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu.Tôi kệ tôi dắt tôi đi.Chứ không thở dài như những người thân…Đôi lần, ông hoặc các bác gợi lại lời hứa đó trước việc bạn bảo lưu một năm.Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.