Chiều hôm sau, ông đội một khay bánh mật ong lớn trông rất ngon lành và được bày rất bắt mắt đi dọc theo các con phố, cất tiếng rao hàng luôn miệng.Vì vậy, nếu mọi người làm càng nhiều, thì càng tạo ra nhiều con đường để vàng chảy vào túi của mình.Không khí sa mạc nóng bỏng ấy vẫn không ngăn cản bước chân Arkad đi đến diễn đàn quen thuộc của mình.Nghe đến đây, ông Arkad không nhịn được nên đã cười lớn.Tại sao mày cứ ngồi tách biệt một mình vậy?Do vậy khi Nomasir đến tuổi trưởng thành, ông Arkad bèn cho gọi Normasir đến và bảo:– Người bạn đến từ Syri nói tiếp.Thế mà nhìn lại, đắng cay của chúng ta lại nhiều hơn hẳn ngọt bùi.Những nô lệ không còn bước nổi hoặc vì đuối sức mà vấp chân ngã xuống, sẽ lập tức hứng chịu ngay một trận mưa roi tàn nhẫn.- Tôi xin lỗi, tôi thật tiếc về điều đó.