Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng.Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường.Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó.Và vì thế lại càng khó điều tiết sinh hoạt của mình.Cậu ấy là người tốt.Tôi rất hay chảy nước mắt.Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi.Ở nhà bác, chị cả khá chiều chuộng, anh họ đá cùng đội bóng, chị út hay gọi thân mật là thằng lợn này nên tôi nhiều khi thấy ấm cúng và thoải mái.Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.Vừa đi bộ với bác bạn vừa hơi bực.
