Một phần vì sự tàn ác của kẻ nắm quyền lực.Như đôi lần nó chợt thốt ra lúc bực bội.Mình không bao giờ thả.Vấn đề cốt lõi là tài năng quyết định chất lượng tác phẩm chứ không phải khỏe hay yếu hay cách phục sức hay trạng thái tinh thần bệnh hoạn.Lại nói chuyện đi đá bóng.Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to.Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả.Dù đôi khi như leo cột mỡ.Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.