Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành.Độ này, bố hay nhường.Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt.Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện.Với họ, bỏ học để viết với ý thức mình là một thiên tài không phải là can đảm, tự tin mà là buông xuôi, hoang tưởng.Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn.Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Hồi lễ mừng thọ ông bà nội, bạn được giao nhiệm vụ thay mặt các cháu phát biểu, bạn có hứa sẽ học tốt và nên người, không ăn bám nữa sau vài năm.Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ.Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác.