Đối với phần lớn dân số vẫn còn vô minh, chỉ một hoàn cảnh thập tử nhất sinh cũng có thể phá vỡ lớp vỏ bọc vững chắc của tự ngã hư ngụy, để buộc họ phải vâng phục và nhờ đó mà tiến vào trạng thái tỉnh thức.Khi bạn chối bỏ tình cảm đau khổ, thì mọi việc bạn làm, mọi điều bạn nghĩ, cũng như cái mối quan hệ của bạn đều bị ô nhiễm bởi đau khổ ấy.Lúc đó cái quầng chứa nhóm đau khổ không thể chế ngự bạn để hủy hoại tình yêu.Nhưng chúng không phải là cái mà tôi gọi là xúc cảm hay tình cảm.Bạn đang để cho nó hiện hữu như nó đang là, chỉ có thế thôi.Sự thật là bạn đang phản kháng đối với cái đang là.Mọi cánh cổng đều là cửa chết, qua đó cái tôi hư ngụy bị chết đi.Phải chăng Thượng Đế cần thời gian cho sự phát triển của con người?Cơn bực dọc trỗi dậy.Cho đến khi đó, đừng phản kháng cái đang là.
