Nomasir đỡ lấy một túi và đặt nó lên sàn nhà, trước mặt cha của mình, rồi nói tiếp:Cuộc sống của tôi bỗng chốc trở nên khốn đốn và tồi tệ.Sau đó, trong những lần tiếp theo, tôi đều cho ông Aggar vay luôn số tiền gốc và lãi.- Đúng thế! – Mathon nói tiếp.Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng.- Tôi không tin các ông chủ muốn đánh chết những nô lệ làm việc siêng năng và cần mẫn.Tôi cảm thấy tương lai của mình và gia đình thật yên ổn vì trong nhà có đầy tiền vàng dự trữ trong các rương, hòm… Tôi không còn là người bạn thân làm lụng vất vả của anh nữa.- Nếu em muốn thế, Sira, thì hãy dùng tên nô lệ này.- Thật tiếc! Tôi đã trải qua nhiều kinh nghiệm thất bại chua xót, nên tôi rất sợ bị vấp ngã lần nữa.– Anh lắp bắp một cách yếu ớt.
