Chả phải bổn phận gì.Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.Mình nghĩ, nếu im lặng, đồng chí ấy sẽ day dứt về câu đùa sắc lưỡi.Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa.Có lẽ rất lâu họ mới biết cụ thể.Ngại nói là ta mất xe.Em vẫn biết là anh bất mãn.Thấy đủ, tôi lên ngồi trên ghế.Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên.Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh.