Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi.Có lí do cũng không khóc.Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không.Cháu bảo trời mưa, trú mưa, vào hàng điện tử chơi.Và người ta sẽ phải viết vào lịch sử rằng cho đến thời đại tân kỳ này, khi mà vật chất đã đủ san sẻ, con người nói chung vẫn còn cực kỳ ngu dốt.Khi bạn tưởng tượng nhiều bạn sẽ thấy chán.Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.Bạn là người biết độc diễn trên sân cỏ nhưng không phải không biết chơi đồng đội.Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.