Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn.Những suy nghĩ đêm qua khá rành mạch.Nhưng vấn đề là bạn tin nếu thế bạn sẽ chóng chết hơn.Tôi phải đòi một cuộc sống tiến bộ hơn.Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía.Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.(Còn với đàn ông thì không thích rồi).Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối.Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có.