Cứ mỗi tháng, cô ta lại phải làm luôn trong nhiều ngày một thứ việc chán nhát trần ai là biên số và tên người vào những giấy phép in sẵn.Thành thử không ai chế nhạo tôi nữa mà cảm tạ tôi.Và kết quả là chị làm trò cười cho thiên hạ và chịu thất bại mỉa mai.Ta khỏi phải chỉ cho ông nữa.Tôi leo từ trên sàn gác xuống, đặt chân lên thành một cửa sổ rồi nhảy xuống đất.Cuốn Quẳng gánh lo đi.Một khi đã quyết định kỹ lưỡng rồi thì hành động liền.Tôi nhận thấy rằng trong khi bận làm một việc nào đó, cần phải tính toán, nỗi lo buồn khó mà tồn tại được.Nhưng máu trong óc của Einstein, sau một ngày suy nghĩ, không có một chút chất độc nào.Tôi để nó reo 14, 15 lần rồi mới có đủ can đảm lại nhắc ống lên nghe, vì tôi biết trước rằng nhà thương kêu tôi và tôi hoảng sợ.