Lâu lâu vẫn biết bác mạnh và ngấm ngầm khâm phục điều ấy ở bác.Bác gái nghe thấy bảo: Ấy.Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh.Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi.Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo.Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.Mà bác thì dùng toàn công thức.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó.Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con.
