Chim vẫn hót, một số có lẽ ngủ trưa.Thứ mà tôi hay bẻ bai.Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi.Chẳng biết còn mấy dịp thế này.Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách.Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì.Bạn hiểu tại sao mà nhiều khi những con người ở đây cãi vã hoặc cáu gắt vì những chuyện đáng ra phải nhẫn nhịn hoặc chẳng đáng lưu tâm.Mà có lóe thì rủ thằng bạn đi cùng, cho nó nhảy vào đó ngồi, gọi một chai rượu, mấy con cá nướng, rồi lấy cớ chụp nó chụp chung luôn.Tôi chỉ thấy rầu rĩ.Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy.