Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.Hoặc có nhưng không nhiều.Không hẳn là sợ mất cho bạn.Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô.Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.Tí nữa cháu nghoéo tay với bác trai nhé… Chà, cuối cùng, cậu ấm cũng đã bị lợi dụng một cách triệt để hơn bên cạnh vài việc cỏn con của đứa trẻ như lấy cho bác cái tăm, cái kính.Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.Họ cũng đủ tự trọng để tự lực cánh sinh.Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi.