Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế.Tôi không muốn đi đâu cả.Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.Có thể chửi bậy, làm bậy bậy hơn bất cứ kẻ thô bỉ nào.Dùng hay không dùng thì có sao.Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi.Nhưng những thứ đó hơi hiếm.Nhấc cánh tay nhẹ hều rờ thử lên ngực.Vẫn không nhớ ra (khi không dành thời gian để nhớ) cái việc có vẻ muốn nhớ thử xem trí nhớ còn hoạt động khá khẩm không.