Nhưng Watson nhận ra rằng trong quản lý, mọi chuyện đã không tuyệt vời như ông đã viết cho con vào cái ngày Tom gửi thư báo sẽ về với IBM.Tom đã như một phi công đưa IBM vào kỷ nguyên máy tính, trên đôi cách của cha mình.Và Tom trích dẫn lời của cha mình: Nếu anh có thể giữ người ta lại và làm cho họ tin rằng tương lai công ty nằm trong tay họ thì lợinhuận sẽ không mất đi đâu cả.ty các chi nhánh hải ngoại được gọi là Interna- tional Business Machines thay vì gọi là CTR Canada hay CTR Mỹ Latinh.Thậm chí chiếc máy đèn chân không sơ khai đã có thể tính toán nhanh gấp 10 lần máy kẻ bảng của IBM.Đó là bộ mặt rất khác của thất bại.Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống.Thomas Watson, Sr: IBM and the Computer Revolu- tion, NXB Beard Books, 4.Watson mất một vị tổng thống và là một người bạn.Tôi không phải là một người thông minh, nhưng tôi khôn khéo ở những vấn đề nào đó và luôn luôn đeo đuổi chúng.