Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên.Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro.Tôi chả thấy thú vị gì cả.Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh.Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi.Thấy quen quen mà không biết từng ôm ấp ngần ấy năm trời.Như một sự bổ trợ, cân bằng, phong phú tất yếu.Thật ra, lúc nào bố cũng chỉ muốn đầm ấm.Chắc mẹ không đi được một mình.