Ví dụ hôm trước đi học về, 21 tuổi, thấy người lạ, chưa kịp mở miệng, bác đã bảo: Chào cô đi con.Một kiểu hăm doạ của trẻ con.Đó là giấc mơ của ta và ta chỉ chấp nhận giấc mơ ấy.Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy.Với họ, viết không có tị ti nào là học.Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên.Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia.Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích.Tự nhiên nó rất dịu, như một câu hát, không hề bậy.Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị.