Đến nay bà vui vẻ, hăng hái, duyên dáng và mất những sự bực dọc xưa.Không bao giờ tôi được dự những đám hội hè, vui vẻ trẻ trung.Vì thế tôi ngại không muốn gặp mặt anh em, nhưng lạ lùng thay, họ chẳng những không phiền hà gì tôi hết, lại còn như mắc một thứ bệnh lạc quan bất trị nữa, vẫn tiếp tục xuất vốn cho tôi.Không một thân thích nào muốn lại gần bà.Những nhà nghiên cứu ít khi bị bệnh thần kinh suy nhược.Nếu chúng ta muốn "làm những nghĩa cử tốt đẹp cho kẻ khác - như Dreiser đã khuyên - thì chung ta hãy làm mau đi.Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết.Về sau thất vọng quá, nên trong những bữa tiệc, tôi luôn luôn cố tình xin người bên kể cho nghe những kinh nghiệm, lí tưởng và dự định về tương lai của họ.Bà quyết sẽ tìm cái vui trong tình cảm của bà: bà quyết ngắm sao.Lúc ấy tôi ở chung với ông.